Tuy nhiên, có những loại "người" mà tôi không tài nào "ngửi" được. Một trong số đó đã từng nhảy vào đây bình luận "những điều quen thuộc" ngay khi tôi post bài "Sự thật về Libya và Gaddafi". Tình cờ tôi được biết rằng không chỉ có tôi mà còn rất nhiều người khác bao gồm cộng đồng Việt kiều cũng đang rất thắc mắc với câu hỏi "Chúng nó là giống gì?" khi đọc được bài viết của một Việt kiều đăng trên Vietmedia và đăng lại trên Lichsuvn.info và Sachhiem.net (một trang web của cộng đồng Việt kiều ở Mỹ). Trên các diễn đàn, mạng xã hội, Youtube,.. người ta gọi chúng là "Vichoco", viết tắt của "Việt chống cộng" nhưng tôi nghĩ là "Việt chó con" (tức "chó con" của người Việt) vì chỉ có chó con mới thích sủa một cách vô lối, không suy nghĩ, không phân biệt quen lạ, phải trái,... và nhất là chỉ đứng từ xa sủa chứ không dám cắn!
Thôi, không mất thời gian của các bạn nữa, xin mời tham khảo bài viết dưới đây...
ĐIỀU KỲ QUẶC HƠN 30 NĂM QUA: CHÚNG NÓ LÀ GIỐNG GÌ?
Thế giới này hằng ngày từng xảy ra biết bao nhiêu điều kỳ quặc. Nhưng dù có kỳ quặc đến đâu rồi người ta cũng sẽ lý giải được nó. Nhưng có điều kỳ quặc lạ lùng mà hơn 30 năm qua nguời ta không thể hiểu và lý giải được. Điều kỳ quặc ấy nằm ở chính cộng đồng người Việt ở hải ngoại.
Trong cộng đồng tha hương này, nổi lên những phần tử cặn bã mà người ta đến nay người ta vẫn chưa biết đặt tên chính xác cho chúng là gì.
Chúng là người Việt Nam nhưng chúng không bao giờ muốn đất nước của chúng mạnh lên. Mong ước của chúng là quê hương chúng mãi mãi lầm than đói khổ để chúng còn lý do, còn danh nghĩa để mà đi chống Cộng.
Chúng luôn mong quân đội ngoại bang xâm lược, chiếm đóng đất nước chúng để lật đổ chính quyền mà chúng thù ghét, và cũng để chúng tham gia đánh ké. Nghe tin quê hương bị xâm lăng là lòng chúng như mở cờ, chúng vui như trẩy hội, vì có thêm 1 vụ để chửi VC. Chúng chỉ mong có ngày quân giặc chiến thắng để chúng theo đóm ăn tàn.
Chúng lồng lộn ngăn cản đồng hương của chúng mua hàng của chính đồng bào của chúng ở quê hương chúng làm ra bằng giọt mồ hôi của họ.
Chúng tấn công đồng bào và những nghệ sĩ Việt chỉ vì họ muốn về thăm quê.
Chúng quyết liệt ngăn cản đồng hương của chúng gửi tiền về quê nhà giúp người thân ruột thịt với những phong trào "không gởi tiền về VN làm giàu cho VC".
Biểu tình chống vụ kiện nạn nhân chất độc da cam tại NY |
Chúng chống đối những nghệ sĩ từ quê hương chúng đến để phục vụ đồng bào mình ở xứ người.
Chúng lồng lộn lên khi thấy đất nước của chúng ngày càng thịnh vượng, chúng như điên như cuồng khi các nước trên thế giới càng ngày càng kính trọng đất nước chúng nó.
Chúng nó tìm mọi cách phá hoại để đất nước chúng nó không vào đuợc WTO, nghĩa là chúng nó muốn dân nó suốt đời đói nghèo lạc hậu, nước nó không hội nhập được.
Chúng nó hô hào chống lại việc đất nước chúng nó được thế giới tín nhiệm vào Hội Đồng Bảo An Liên Hợp Quốc. Chúng mong đất nước chúng muôn đời nhược tiểu, vô danh tiểu tốt, không ai biết đến.
Nhưng chúng lại rất miệt mài chăm chỉ vạch lá tìm sâu, bới móc những khiếm khuyết của đất nước chúng để chửi bới, lăng mạ, nguyền rủa, gào rống.
Ngay cả đồng hương chúng nó trên đất người này, nếu có ai ngợi ca sự phát triển của quê hương ngợi ca những điều tốt đẹp của quê hương chúng là chúng tìm cách bóp cổ bịt miệng, biểu tình chống phá.
Chúng đem bom vào VN, âm mưu khủng bố các lãnh sứ quán VN. Mưu đồ gây rối loạn, bất ổn tình hình xã hội của Tổ quốc chúng.
Chúng xuyên tạc tình hình quốc gia chúng, và nài nỉ, khóc lóc, mếu máo, xin xỏ với quan thầy để cô lập, cấm vận, tuyệt giao với nước của chúng, không còn quan hệ ngoại giao với nước của chúng.
Chúng tuyên truyền, xuyên tạc, nói xấu đất nước chúng, bôi đen bôi bẩn bôi nhọ đất nước chúng. Chúng kêu gào đòi đồng hương chúng không được về làm ăn ở đất nước của chúng. Không được về VN, không được về VN kinh doanh, đầu tư. Chúng bịa đặt ra những thông tin tiêu cực và thổi phồng lên những tiêu cực có sẵn, 1 nói làm 10, để tạo cảm giác sợ hãi lên đồng hương của chúng, làm cho họ sợ thất bại, nghi ngờ, mà bỏ dự tính về VN làm ăn.
Nhưng chúng nó lại hết đội lốt thầy tu, đội lốt tôn giáo rồi lại đội lốt dân chủ, đội lốt nhân quyền, đội lốt tự do. Chúng tự xưng là những "nhà bất đồng chính kiến". Chúng tự phong cho chúng là những "nhà đấu tranh dân chủ". Chúng mạo xưng, mạo danh dân chủ, tự nhận mình là dân chủ. Trong khi chính chúng nó mới là những kẻ phá hoại dân chủ, phản dân chủ, phi dân chủ, chống dân chủ, độc tài trong cộng đồng của chúng. Chúng mạo nhận là những nhân vật đang "đấu tranh nhân quyền", là những "nhà dân chủ", "nhà hoạt động dân chủ", "hoạt động nhân quyền". Chúng lợi dụng dân chủ, nấp bóng nhân quyền, nấp trong vỏ bọc "tự do" để mà quậy phá đất nước. Chúng nấp dưới bình phong "dân chủ" để phá làng phá xóm. Chúng lạm dụng danh nghĩa "nhân quyền" để phá hoại đất nước, nhận tiền của nước ngoài, thông đồng với ngoại bang, toa rập với các thế lực bên ngoài, mưu đồ bất chính, dụng ý thiếu lương thiện, ý đồ phản loạn.
"Sáng kiến" của Matthew Tran, một Vichoco chuyên "chống cộng qua email", gửi cho Sachhiem.net |
Người ta sẽ không bao giờ hiểu nổi tại sao chúng lại hành xử như thế, vì trên thế giới này không có sinh vật nào hành xử giống như chúng.
Có thể người ta sẽ nghĩ đến là chúng là bọn dở hơi, hay chúng nó điên, nhưng không, chúng không phải là những kẻ điên, chúng nó vẫn rất tỉnh táo, rất tinh ranh, rất gian manh, rất ba que xỏ lá. Chúng là bọn lừa đảo chuyên nghiệp, có vô số cách lừa gạt đồng hương để lấy tiền chống lại quê hương chúng. Chúng rất biết nịnh bợ những ai từng là kẻ thù của đất nước chúng để chúng bợ đỡ cúi lòn mà chống lại quê hương chúng. Chúng rất biết kích động, khích bác, dụ dỗ những người bất mãn trong nước để đi theo chúng chống lại quê hương của chúng, tự biến mình thành công cụ của chúng để chống lại quê cha đất tổ.
Người ta lại nghĩ thế thì chắc chúng không phải là người Việt Nam? Cũng không. Chúng vẫn mang trong nguời dòng máu Việt chúng vẫn chửi quê cha đất tổ của chúng bằng tiếng mẹ đẻ của mình.
Như thế đích thị chúng là tay sai của kẻ thù Việt Nam rồi? Cũng không nốt, dù đúng là chúng rất thèm, rất muốn, rất ao ước để được làm tay sai của ngoại bang, nhưng chẳng còn thằng thực dân đế quốc nào thèm nhận chúng làm tay sai nữa vì chúng vừa bất tài lại vừa bất nhân bất nghĩa. Cuộc đời chúng từng là những chuỗi ngày làm tay sai, làm Việt gian, với truyền thống đánh thuê nhiều đời. Nhưng cái vai trò tay sai, nô lệ mà chúng từng xem là nghề kiếm sống cũng đã thất sủng từ lâu rồi.
Trong đầu chúng nó không hề có quê hương không hề có đồng bào và không hề có Tổ quốc. Tất cả chúng nó đã vứt bỏ từ ngày chúng qua đây. Chúng vinh danh cái "Tổ quốc VNCH" của chúng do chúng tưởng tượng ra, không hề hiện hữu và không hề thực tế.
Chỉ có một cái mà chúng không thể vứt bỏ đi đựợc là tiếng nói của chúng. Chúng không vứt bỏ đi không phải vì chúng yêu thương gì tiếng mẹ đẻ. Mà vì chúng không có khả năng, không đủ trình độ tiếng Anh để chửi được đồng bào và quê hương chúng bằng tiếng Anh, thế thôi. Qua đây đã hơn 30 năm rồi nhưng chúng rất dốt tiếng Anh. Chúng không có khả năng Anh văn để đọc báo Mỹ, nên suốt ngày phải kiếm báo lá cải tiếng Việt miễn phí mà đọc, và chúng đã tự nhồi sọ, tự tẩy não (brainwash) lẫn nhau qua những tờ báo lá cải miễn phí này.
Mọi người hãy giải thích đi? Có dân tộc nào trên thế giới có loại động vật nào quái đản như lũ này? Có sinh vật nào gọi là con người mà lại làm như vậy?
Một ngày kia khi xuất hiện trên đường phố một lũ sinh vật cầm cờ ba que điên cuồng hò hét bằng tiếng "Đan Mạch", giơ cao những biểu ngữ "Tự Do Dân Chủ cho VN", "Nhân Quyền cho VN", "Quyết tâm lật đổ CS", "Cương quyết tiêu diệt, giải thể chế độ VC", thì người ta cũng không lấy làm ngạc nhiên là bởi đến ngày ấy bọn này đã vứt đi cái cuối cùng trong người là tiếng mẹ đẻ. Chúng đã vì quá căm thù chế độ mà đã trở nên phát huy dã tính, trở thành điên cuồng, lệch lạc về tâm lý, biến thái, bệnh hoạn về tinh thần.
Hơn ba mươi năm qua người ta vẫn chưa tìm ra cái tên đích thực để gọi "CHÚNG NÓ LÀ CON GÌ ?". Lũ sinh vật chưa được đặt tên này đã tiến đến cái ngưỡng của bệnh điên cuồng. Trong mồm chúng chất đầy tiếng chửi rủa, chất đầy những cặn bã thối tha nhất để sẵn sàng tuôn ra khi có dịp. Trong đầu óc chúng chứa đầy những ý nghĩ điên rồ, ngây ngốc, mà không ai có thể hiểu nổi.
Những người bị chúng nó chửi là ai? Chỉ là những người biết yêu quê hương của chúng, những người đã xả thân vì đồng bào chúng, những người đã mang về thanh bình cho đất nước chúng. Những người đã và đang góp sức đưa đất nước chúng đi lên.
Nếu muốn nhận diện chúng, muốn lôi đầu chúng ra, người ta chỉ cần ca ngợi quê hương của chúng, chỉ cần ca ngợi đồng bào chúng đang sống trong thái bình. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để chúng lồng lộn lên và phát bệnh cuồng. Đó mới là điều kỳ quặc. Là những nghịch lý mà chỉ có trong những con quái thú thích tự phong cho mình những danh hiệu như "nhà dân chủ", "nhà đấu tranh nhân quyền", "chiến sĩ tự do".
Những kẻ chửi đất nước chúng, lập tức chúng xem ngay là bạn, dù kẻ đó là ai đi nữa. Chúng không hề giấu giếm điều này, chúng hãnh diện đứng về phía những kẻ này. Hãy thử đi mà xem, hãy thử post lên đây vài lời chê bai đất nước, hãy thử cắt dán những bài báo nêu những mặt trái của xã hội VN, quê mẹ của chúng, ngay lập tức chúng sẽ hùa theo và vơ ngay làm bạn, làm "chiến hữu". Diễn đàn này là một hình ảnh thu nhỏ để mọi người thấy rất rõ chúng là ai, và bản chất chúng là gì.
Khi có người "dám" ca ngợi quê hương chúng, có ai đứng về phía quê hương chê trách chúng, chúng lập tức nhảy xổ ra cả đàn rất hung hãn, nhưng không có gì khác, vẫn chỉ có những lời chửi bới mà chúng đã học thuộc với nhau mà thôi. Đó là bản chất của cuộc sống bầy đàn hoang dã xưa nay của chúng.
Chúng không thể cắn xé được ai chúng thừa biết điều này, nhưng chúng cũng làm được điều chúng mong đợi là gây ô nhiễm môi trường công cộng.
Lắm lúc chúng giả danh người lương thiện, ngụy quân tử, đạo đức giả, mặc vào chiếc áo người lương thiện, nhưng lại để chửi quê hương chúng, chửi những người lương thiện. Quá dễ để nhận diện ra chúng vì người lương thiện thật sự, người chân chính thì không ai làm điều này. Chỉ cần cái mùi phản quốc, phản động toát ra từ chúng thì người ta đã nhận diện ngay được chúng từ xa rồi.
Chúng không có gì cả ngoài những câu chửi được lập trình sẵn trong đầu. Những câu chửi này lập tức tuôn ra như là một phản xạ có điều kiện khi nghe thấy những lời ca ngợi quê hương chúng, khen ngợi đất mẹ của chúng.
Chúng ta có thể dễ dàng thực nghiệm điều này giống như thí nghiệm của Ivan Pavlov đã thực nghiệm với chó vào thập niên 1890. Kết quả nó giống y như khuôn đúc.
Đặc điểm chung của bọn chúng vẫn không thay đổi: Mồm to gan nhỏ. Người ta tránh chúng vì chúng có cái mồm rất to sặc mùi xú uế và vì không muốn dây với hủi. Nhưng chúng lại cứ tưởng là "mình đã chiến thắng trong tranh luận".
Câu hỏi vẫn đặt ra với chúng ta: CHÚNG NÓ LÀ GIỐNG GÌ?
(f) x-) (k) (h) (c) cheer
ReplyDelete